Tháng Bảy (dù còn lệch giữa dương lịch với âm lịch và lịch Do Thái) là thời điểm tốt để ai yêu Chúa có cơ hội “thấy sự mầu nhiệm trong Luật Pháp của Ngài” khi tìm hiểu vì sao tháng Đại Lễ quan trọng nhất cả năm lại bị giáo hội tuyệt đối phớt lờ, để mặc cho ma quỷ toàn quyền chiếm dụng và lừa dối người đời rằng đấy là tháng của nó.
Khi dám chấp nhận từ bỏ niềm tin lệch hướng, gạt bỏ định kiến tôn giáo khỏi tâm trí, để Thánh Linh tự do soi sáng, người tin Kinh Thánh tất sẽ đến lúc nhận ra lẽ thật về ngày Đấng Cứu Chuộc đến trong thế gian: đó chính là sự ứng nghiệm chắc chắn cho ngày đặc biệt nhất trong Luật Pháp: Đại Lễ Chuộc Tội, ngày duy nhất trong năm mà Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm được vào Nơi Chí Thánh, để làm trung bảo cho Trời và Người gặp nhau.
Chúng ta đã thấy rõ sự ứng nghiệm từng tiểu tiết Luật Pháp Cựu Ước qui định cho kỳ lễ tháng Bảy (tháng Ethanim / Tishrei), tháng có vị trí mang ý nghĩa yên nghỉ “Shabbat” để Chúa và người cùng thông công, khép lại các ngày nhọc nhằn trong Giao Ước Cũ, chuẩn bị bước sang một chu kỳ mới với thời gian yêu thương phước hạnh trong Giao Ước Mới!
Xin nói rõ ngay từ đầu là nghiên cứu này không hề nhằm ý hô hào việc thực hành nghi thức Luật Pháp Cựu Ước vốn đã hoàn thành trọn vẹn trong Chúa Jesus, mà là tiếng kêu trong thời kỳ cuối cùng để ai kính sợ Đức Chúa Trời và thuộc về Lẽ Thật sẽ có dịp nhận định lại qui mô của MẦU NHIỆM BABYLON LỚN, và kịp thời ra khỏi nó. Ước mong người đọc suy gẫm kỹ đến cuối trước khi vội kết luận hoặc comment ngoài lề.
I/ THỜI ĐIỂM CỦA BA KỲ LỄ TRỌNG THEO LUẬT PHÁP:
Luật Pháp Môi-se luôn nhắc đi nhắc lại về 3 kỳ lễ trọng thể hằng năm:
1. Kỳ Lễ Vượt Qua: Pesach (Passover)
Từ 14 đến 21 tháng Abib / Nisan - tháng Một của lịch Do Thái
(Khoảng cuối tháng 3 đầu tháng 4 dương lịch)
Bao gồm 3 lễ:
• Lễ Vượt Qua - giết Chiên con chiều tối 14/1
• Tuần Lễ ăn Bánh Không Men từ 15-21/1
• Lễ dâng Gié Lúa Đầu Mùa ngày 16/1 (dâng giơ lên xong mới được ăn hạt mới)
2. Kỳ Lễ Ngũ Tuần: Shavuot (Pentecost, Weeks)
50 ngày sau khi dâng Gié Lúa Đầu Mùa
Vào ngày 6 tháng Sivan - tháng Ba của lịch Do Thái
(Khoảng cuối tháng 5 đầu tháng 6 dương lịch)
Duy nhất một ngày lễ 6/3 (dâng giơ lên 2 ổ bánh CÓ MEN BẰNG BỘT MỚI)
3. Kỳ Lễ Lều Tạm: Sukkot (Tabernacle, Tents / Booths)
Từ ngày 1 đến 22 tháng Ethanim / Tishrei, gần suốt tháng Bảy của lịch Do Thái
(Khoảng tháng 9-10 dương lịch)
Bao gồm 3 lễ:
• Lễ Thổi Kèn ngày 1/7
• Đại Lễ Chuộc tội ngày 10/7
• Lễ Lều Tạm suốt 8 ngày, từ Rằm 15/7 đến 22/7, là tuần vui mừng nhất cả năm!
Ba kỳ lễ hội này thường được nhắc nhở chung, tiếng Do Thái gọi là Shalosh Regalim (Three Pilgrimage Festivals = Ba kỳ lễ hội hành hương), là cơ hội bày tỏ lòng vâng phục và yêu mến Chúa khi toàn dân nghỉ hết công việc để nhóm lại cảm tạ thờ phượng Cha trên trời.
Luật Pháp Chúa gọi đây là những “Sa-bát trọng thể”, “sự nhóm họp thánh”, chính Chúa Jesus và các môn đồ vẫn tuân giữ, kể cả Phao-lô và Hội Thánh thời kỳ đầu như đề cập trong rất nhiều câu suốt Tân Ước:
Ma-thi-ơ 26:17, Mác 14:12, Lu-ca 22:7-13, 23:56, Giăng 2:13, 6:4, 7:2, 14,37, 19:14, Công Vụ 20:8, 27:9, 21, Hê-bơ-rơ 10:25
Đặc biệt nhất là Lễ Lều Tạm có tầm quan trọng xuyên suốt đến cả trong thì tương lai: Xa-cha-ri 14:16-19
II/ LỆNH TRUYỀN CỦA CHÚA TRONG LUẬT PHÁP VỀ CÁC KỲ LỄ NÀY:
1. Xuất Ê-díp-tô Ký 23:14-17
Chúa truyền lần đầu ngay sau khi ban Mười Điều Răn, được đề cập dưới các tên “Lễ Bánh Không Men”, “Lễ Mùa Màng”, “Lễ Mùa Gặt” trong bản dịch tiếng Việt 1926.
2. Xuất Ê-díp-tô Ký 34:18-24
Chúa truyền lần thứ hai dưới các tên “Lễ Bánh Không Men”, “Lễ Các Tuần Lễ”, “Lễ Mùa Màng” (dịch không đúng, lẽ ra là “Lễ Thu Hoạch” – tiếng Anh dịch chuẩn hơn: “Ingathering”)
3. Lê-vi Ký 23:1-44
Chúa truyền qui định rõ ràng, ngày tháng cụ thể cho từng kỳ lễ và ngày lễ trong kỳ, đặc biệt nhấn mạnh về kỳ Đại lễ suốt tháng 7 với nhiều câu nhắc nhở lập đi lập lại cùng một ý.
4. Lê-vi Ký 25:8-13
Chúa truyền qui định đặc biệt về Năm Hân Hỉ (Year of Jubilee) với vai trò độc tôn của ngày Mười tháng Bảy năm thứ Năm Mươi (chu kỳ tuần hoàn sau mỗi 7 x 7 = 49 năm).
5. Dân-Số Ký suốt hai đoạn 28 và 29
Chúa truyền qui định chi tiết các của lễ vô cùng tỉ mỉ cho từng ngày trong suốt ba kỳ lễ này, đặc biệt lưu ý suốt đoạn 29 rất dài và thú vị về số con bò phải dâng trong 7 ngày của kỳ Đại lễ tháng Bảy (13+12+11+10+9+8+7 = 70 = 7x10!!!) thể hiện sự trọn vẹn từ Trời giao hòa với sự trọn vẹn từ Người theo chiều hạ giáng (số lượng giảm dần).
6. Phục-Truyền Luật-Lệ Ký 16:1-17
Môi-se nhắc lại lệnh Chúa truyền, nhấn mạnh ý nghĩa và thái độ đối với các lễ này, đặc biệt là sự vui mừng trọn vẹn cho mọi thành phần tham dự trong kỳ lễ tháng Bảy.
7. II Sử Ký 8:13; I Các Vua 9:25
Vua Sa-lô-môn tuân lệnh Vua Cha Đa-vít giữ đúng 3 kỳ lễ hàng năm theo Luật Pháp, đặc biệt đỉnh cao vinh quang nhất triều đại đúng kỳ Đại Lễ Tháng Bảy.
III/ SỰ KIỆN LỊCH SỬ ĐẶC BIỆT DIỄN RA ĐÚNG KỲ ĐẠI LỄ THÁNG BẢY:
1. Khánh Thành Đền Thờ mới: Rước LỜI vào đền trong vinh quang tột đỉnh
II Sử Ký 5:2-3
“Sa-lô-môn bèn nhóm tại Giê-ru-sa-lem các trưởng lão Y-sơ-ra-ên, các trưởng của các chi phái, và các trưởng tộc dân Y-sơ-ra-ên, đặng rước hòm giao ước của Đức Giê-hô-va lên từ thành Đa-vít, là Si-ôn. Mọi người Y-sơ-ra-ên đều nhóm lại đến cùng vua nhằm kỳ lễ tháng bảy.”
I Các Vua 8:2-11, 65-66
“Trong lúc lễ, nhằm tháng Ê-tha-ninh, là tháng bảy, hết thảy người nam của Y-sơ-ra-ên đều nhóm lại cùng vua Sa-lô-môn (= vua “BÌNH AN”). Khi các trưởng lão Y-sơ-ra-ên đã đến, thì những thầy tế lễ lấy hòm của Đức Giê-hô-va, dời đi luôn với Đền tạm và các khí dụng thánh ở trong Đền tạm. Những thầy tế lễ và người Lê-vi khiêng các đồ đó lên. Vua Sa-lô-môn và cả hội chúng Y-sơ-ra-ên đã hiệp với người, và đứng trước hòm, giết bò và chiên làm của lễ rất nhiều, không thế đếm được. Những thầy tế lễ đem hòm giao ước của Đức Giê-hô-va đến nơi nó, trong nơi chí thánh, dưới cánh chê-ru-bin...Trong hòm chỉ có hai bảng đá mà Môi-se đã để, tại núi Hô-rếp, khi Đức Giê-hô-va lập giao ước với dân Y-sơ-ra-ên, lúc họ ra khỏi xứ Ê-díp-tô.
Xảy khi những thầy tế lễ đã ra khỏi nơi thành, bèn có mây đầy dẫy nhà của Đức Giê-hô-va, đến nỗi những thầy tế lễ vì có mây ấy không thể đứng đó mà hầu việc được, vì sự vinh quang của Đức Giê-hô-va đầy dẫy đền của Đức Giê-hô-va….
Trong lúc đó, Sa-lô-môn và cả dân Y-sơ-ra-ên, một hội chúng rất lớn, ở từ miền Ha-mát cho đến khe Ê-díp-tô, hiệp tại trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta, mà giữ lễ trong bảy ngày, lại bảy ngày khác nữa, cộng mười bốn ngày. Ngày thứ tám, vua cho dân sự về; dân chúc phước cho vua, đi trở về trại mình, lấy làm mừng rỡ vui lòng về mọi sự tốt lành mà Đức Giê-hô-va đã làm cho Đa-vít, kẻ tôi tớ Ngài, và cho Y-sơ-ra-ên, dân sự của Ngài.”
2. Lập lại Bàn Thờ trên Nền cũ: Nhận LỜI vào lòng trong vui mừng lớn lao
E-xơ-ra 3:1-6
“Đến tháng bảy, khi dân Y-sơ-ra-ên đã ở trong bổn thành mình rồi, thì dân sự hiệp lại như một người ở tại Giê-ru-sa-lem. Bấy giờ, Giê-sua (= “JESUS”), con trai của Giô-sa-đác, và các anh em người, là thầy tế lễ, luôn với Xô-rô-ba-bên, con trai Sa-anh-thi-ên, và các anh em người, đều chổi dậy xây cất bàn thờ Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đặng dâng của lễ thiêu tại đó, theo như đã chép trong luật pháp Môi-se, người của Đức chúa Trời. Chúng sợ hãi dân của xứ, nên lập lại bàn thờ trên nền cũ nó, và dâng tại đó của lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va, tức là của lễ thiêu buổi sớm và buổi chiều.
Chúng cũng giữ lễ lều tạm, y như đã chép, và dâng những của lễ thiêu ngày nầy kế ngày kia, theo số đã định cho mỗi ngày. Sau ấy, chúng dâng những của lễ thiêu hằng hiến, luôn những của lễ về lễ trăng non và về các ngày lễ trọng thể biệt ra thánh cho Đức Giê-hô-va; lại dâng các của lễ của mỗi người lạc ý dâng cho Đức Giê-hô-va. Từ ngày mồng một tháng bảy, chúng khởi dâng những của lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va; nhưng chưa có xây nền đền thờ của Đức Giê-hô-va.”
Nê-hê-mi 8:1-18
Bấy giờ, dân sự đều nhóm hiệp như thể một người, tại phố ở trước cửa Nước. Chúng nói với E-xơ-ra là thầy thông giáo, xin người đem quyển sách luật pháp của Môi-se mà Đức Giê-hô-va đã truyền dạy cho Y-sơ-ra-ên. Ngày mồng một tháng bảy, thầy tế lễ E-xơ-ra đem luật pháp đến trước mặt hội chúng, người nam và nữ, cùng những người có thông sáng nghe hiểu được. Người đứng tại phố ở trước cửa Nước, đọc trong quyển ấy từ rạng đông cho đến trưa, có mặt các người nam và nữ, cùng những kẻ có thể hiểu được. Cả dân sự lắng tai nghe đọc sách luật pháp…..
E-xơ-ra dở sách ra trước mặt cả dân sự, vì người đứng cao hơn chúng; khi người dở sách ra, thì dân sự đều đứng dậy. E-xơ-ra ngợi khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời cao cả; cả dân sự bèn giơ tay lên, mà đáp lại rằng: A-men, A-men! rồi chúng cúi đầu, sấp mặt xuống đất mà thờ lạy Đức Giê-hô-va. Giê-sua, Ba-ni, Sê-rê-bia, Gia-min, A-cúp, Sa-bê-thai, Hô-đi-gia, Ma-a-xê-gia, Kê-li-ta, A-xa-ria, Giô-xa-bát, Ha-nan, Bê-la-gia, và người Lê-vi, đều giải cho dân sự hiểu luật pháp; và dân sự đứng tại chỗ mình. Họ đọc rõ ràng trong sách luật pháp của Đức Chúa Trời, rồi giải nghĩa nó ra, làm cho người ta hiểu lời họ đọc.
Nê-hê-mi, quan tổng trấn, E-xơ-ra, thầy tế lễ và thầy thông giáo, cùng người Lê-vi mà dạy dỗ dân sự, bèn nói với cả Y-sơ-ra-ên rằng: Ngày nay là thánh cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi; chớ để tang, cũng đừng khóc lóc. Vì cả dân sự đều khóc khi nghe đọc các lời luật pháp. Nê-hê-mi nói với chúng rằng: Hãy đi ăn vật gì béo, uống đồ gì ngọt, và hãy gởi phần cho những người không có sắm sửa gì hết; vì ngày nay là thánh, biệt riêng ra cho Chúa của chúng ta. Chớ buồn thảm, vì sự vui vẻ của Đức Giê-hô-va là sức lực của các ngươi. Vậy, người Lê-vi làm cho cả dân sự đều được yên ổn, mà rằng: Khá nín đi, vì ngày nay là thánh, đừng sầu thảm chi. Cả dân sự bèn đi đặng ăn và uống, gởi cho những phần, cùng vui vẻ lắm; vì chúng có hiểu các lời người ta đã truyền dạy cho mình.
Qua ngày thứ hai, các trưởng tộc của cả dân sự, những thầy tế lễ, và người Lê-vi, đều nhóm lại bên E-xơ-ra, là người thông giáo, đặng chú ý nghe các lời của luật pháp. Chúng thấy có chép trong luật pháp rằng Đức Giê-hô-va cậy Môi-se phán rằng dân Y-sơ-ra-ên phải ở trong nhà lều đang lúc lễ tháng bảy; và chúng phải hô truyền trong các thành và tại Giê-ru-sa-lem nghe, rằng: Hãy đi kiếm trong núi những nhánh ô-li-ve và ô-li-ve rừng, những nhánh cây sim, những tầu lá kè, và những nhánh cây rậm, đặng làm những nhà lều, y như đã chép. Dân sự bèn đi ra đem các lá ấy về, mỗi người đều làm nhà lều trên nóc nhà mình, ngoài sân mình, trong hành lang của đền Đức Chúa Trời, nơi phố của cửa Nước, và nơi phố của cửa Ép-ra-im. Cả hội chúng của những kẻ bị bắt làm phu tù được trở về bèn cất những nhà lều, và ở trong đó. Từ đời Giô-suê (= JESUS), con trai của Nun, cho đến ngày ấy, dân Y-sơ-ra-ên chẳng có làm gì giống như vậy. Bèn có sự rất vui mừng. Mỗi ngày, từ ngày đầu cho đến ngày chót, người đọc trong sách luật pháp của Đức Chúa Trời. Chúng ăn lễ bảy ngày; còn qua ngày thứ tám, có một lễ trọng thể, tùy theo luật lệ.
IV. KỲ ĐẠI LỄ THÁNG BẢY VÀ CÁC CHI TIẾT XOAY QUANH SỰ KIỆN GIÁNG SINH:
Mọi hoạt động trong kỳ lễ tháng Bảy đều có ý nghĩa, được Chúa truyền dặn vô cùng tỉ mỉ và Cựu Ước nhắc đi nhắc lại nhiều lần đến mức đáng phải để ý mà ngạc nhiên!
- Lễ Thổi Kèn (Rosh Hashana, ngày 1) để ai nấy chuẩn bị về nguyên quán
- Đại Lễ Chuộc Tội (Yom Kippur, ngày 10) để loan báo Ơn toàn xá, chào đón sự vui mừng lớn được cứu khỏi tội, đặc biệt trong Năm Hân Hỉ - năm mọi người phải trở về quê hương trong vòng bà con mình để chuộc lại sản nghiệp
- Lễ Lều Tạm (Sukkot, suốt 1 - 2 tuần từ ngày Rằm 15-22) để mọi thành phần cùng ra đường chung vui, hạnh ngộ giữa những ngày rời nhà sống tạm trong lều trên hành trình tìm nhận điều Chúa hứa ban…
1. Tiếng kèn hiệu triệu xuất hiện đúng kỳ (trước ngày 10/7)
Lê-vi Ký 23:24; 25:9-10
“Hãy truyền cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Ngày mồng một tháng bảy, sẽ có cho các ngươi một ngày nghỉ, một lễ kỷ niệm lấy tiếng kèn thổi mà rao truyền, tức là một sự nhóm hiệp thánh vậy.”
“Đến ngày mồng mười tháng bảy, tức là ngày chuộc tội, các ngươi phải thổi kèn vang trong khắp xứ. Các ngươi phải làm cho năm thứ năm mươi nên thánh, và rao truyền sự tự do cho hết thảy dân trong xứ. Ấy sẽ là năm hân hỉ cho các ngươi; ai nấy đều được nhận lại cơ nghiệp mình, và ai nấy đều trở về gia quyến mình”
Lu-ca 2:1-5
“Lúc ấy, Sê-sa Au-gút-tơ ra chiếu chỉ phải lập sổ dân trong cả thiên hạ. Việc lập sổ dân nầy là trước hết, và nhằm khi Qui-ri-ni-u làm quan tổng đốc xứ Sy-ri. Ai nấy đều đến thành mình khai tên vào sổ. Vì Giô-sép là dòng dõi nhà Đa-vít, cho nên cũng từ thành Na-xa-rét, xứ Ga- li-lê, lên thành Đa-vít, gọi là Bết-lê-hem, xứ Giu-đê, để khai vào sổ tên mình và tên Ma-ri, là người đã hứa gả cho mình đang có thai.”
Cho dù người Do Thái có quên (như họ đã luôn quên Luật Chúa, không giữ năm Sa-bát bao giờ, nói gì đến năm Hân Hỉ!) thì Chúa Cha vẫn có cách để Con Ngài và toàn thể dân Ngài phải làm ứng nghiệm mọi điều đã chép, làm trọn qui định đã ghi trong Luật Pháp khi đúng kỳ hạn Ngài định cho Hân Hỉ của cả nhân loại phải diễn ra!
Hãy hình dung tiếng kèn đã thực sự thổi vang động mọi ngóc ngách của cả Đế quốc La Mã mạnh mẽ như thế nào, để loan truyền chiếu chỉ bắt buộc ai nấy đều phải trở về quê hương mình, bất kể xa gần, bất kể phụ nữ đang có thai!
Giô-sép là con cháu đã cách xa Đa-vít đến tận 28 đời mà vẫn phải lặn lội về nguyên quán Bết-lê-hem... Vì sao? Vì nơi đó không chỉ là quê hương vị Vua đẹp lòng Chúa, mà chính là địa bàn đã diễn ra câu chuyện đẹp nhất về hình bóng Đấng Cứu Chuộc trong thời Cựu Ước: Bô-ô chẳng những phục hồi tài sản, nguồn sống cho những người bà con chết mất, mà còn trở thành Chồng Yêu Quý của nàng Ru-tơ hiếu thảo vâng phục xuất thân từ dân ngoại…! (Ru-tơ 3-4)
Chúa đã kỹ càng đến mức cho ghi rõ ràng trong sách Ru-tơ từng chi tiết của ngày cứu thục cả nghìn năm trước đã diễn ra tại đó, với thời điểm ngay sau mùa gặt và địa điểm là sân đạp lúa (Ru-tơ 3 đề cập đến 7 lần một ý nầy!), tức là sau khi Bô-ô “đã thâu huê lợi của sân đạp lúa” – để ứng nghiệm trọn vẹn thời điểm bước vào Năm Hân Hỉ: “Khi ngươi đã thâu huê lợi của sân đạp lúa” (Phục Truyền 16:13) và địa điểm cánh đồng ngoài thành Bết-lê-hem, khi người ta có thể nằm canh suốt đêm ngoài đồng! (Lu-ca 2:8)!!!
Luật Pháp của Chúa thật diệu kỳ! Trí tuệ của Ngài thật cao cường! Kế hoạch của Ngài thật phi thường!
2. Đấng Trung Bảo xuất hiện đúng ngày (Đại Lễ Chuộc Tội 10/7)
Xuất Ê-díp-tô Ký 25:17-22
“Ngươi cũng hãy làm một cái nắp thi ân bằng vàng ròng, bề dài hai thước rưỡi, bề ngang một thước rưỡi. Lại làm hai tượng chê-ru-bin bằng vàng giát mỏng, để hai đầu nắp thi ân, ló ra ngoài, một tượng ở đầu nầy và một tượng ở đầu kia. Hai chê-ru-bin sẽ sè cánh ra, che trên nắp thi ân, đối diện nhau và xây mặt vào nắp thi ân. Ngươi hãy để nắp thi ân trên hòm, rồi để vào trong hòm bảng chứng mà ta sẽ ban cho. Ta sẽ gặp ngươi tại đó, và ở trên nắp thi ân, giữa hai tượng chê-ru-bin, trên hòm bảng chứng, ta sẽ truyền cho ngươi các mạng lịnh về dân Y-sơ-ra-ên”
Nắp thi ân bằng vàng ròng đậy trên Hòm Giao Ước bằng gỗ bọc vàng chứa Hai Bảng Chứng tức MƯỜI ĐIỀU RĂN – LÀ LỜI ĐỨC CHÚA TRỜI VIẾT RA TRÊN ĐÁ (Xuất 31:18, 34:28). Trên nắp thi ân có 2 tượng Chê-ru-bim bằng vàng ròng.
Lời của Đức Chúa Trời sẽ xuất hiện tại đó, vinh quang Ngài sẽ hiển hiện “trong mây hiện ra trên nắp thi ân” (Lê-vi Ký 16:1), bên trên có cánh thiên thần tụng ca Danh Chúa trên các tầng trời rất cao, bên dưới là nắp thi ân – nơi ân trạch được thực thi cho loài người. A-rôn sẽ không chết nhưng được bình an khi thấy vinh hiển Chúa hiện ra.
Hình ảnh này có gợi nhớ điều gì diễn ra giữa cảnh trời đêm lịch sử Chúa – Người gặp nhau không?
“Bỗng chúc có muôn vàn thiên binh với thiên sứ đó ngợi khen Đức Chúa Trời rằng: Sáng danh Chúa trên các từng trời rất cao, Bình an dưới đất, ân trạch cho loài người!” (Lu-ca 2:14)
Nơi Chí Thánh tối mịt (không còn ánh sáng mặt trời như ở Hành Lang hay ánh sáng đèn như ở Nơi Thánh – biểu tượng cho Thi Thiên 18:9-11, I Các Vua 8:12, II Sử Ký 6:1). Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm mỗi năm chỉ được vào gặp Chúa trong nơi Chí Thánh đúng thời điểm MỘT LẦN DUY NHẤT là Đại Lễ Chuộc Tội ngày 10/7. A-rôn phải xông hương để khói bao phủ nắp thi ân và rảy huyết trên nắp và về phía Đông (về phía bức màn) tổng cộng 14 lần! A-rôn người dính đầy máu khi vạch màn đi ra, phải được tắm rửa sạch sẽ, rồi bọc mình bằng bộ đồ vải gai mịn. Qui trình này bắt buộc phải được tôn trọng đến từng tiểu tiết, diễn ra đúng tiến trình không chấp nhận sai sót, chép rất tỉ mỉ trong Lê-vi Ký 16.
Mọi chi tiết đầy hình ảnh và màu sắc biểu tượng đó có giúp chúng ta thấy được thực tế chuẩn xác sự ứng nghiệm lạ lùng ở thời điểm Đấng Chuộc Tội từ trong lòng trinh nữ bước ra thế giới?
“Người sanh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc con mình, đặt nằm trong máng cỏ, vì nhà quán không có đủ chỗ ở. Vả, cũng trong miền đó, có mấy kẻ chăn chiên trú ngoài đồng, thức đêm canh giữ bầy chiên. Một thiên sứ của Chúa đến gần họ, và sự vinh hiển của Chúa chói lòa xung quanh, họ rất sợ hãi. Thiên sứ bèn phán rằng: Đừng sợ chi; vì nầy, ta báo cho các ngươi một Tin Lành, sẽ làm một sự vui mừng lớn cho muôn dân; ấy là hôm nay tại thành Đa-vít đã sanh cho các ngươi một Đấng Cứu thế, là Christ, là Chúa. Nầy là dấu cho các ngươi nhìn nhận Ngài: Các ngươi sẽ gặp một con trẻ bọc bằng khăn, nằm trong máng cỏ.” (Lu-ca 2:7-12)
Đấng Christ chính là LỜI của ĐỨC CHÚA TRỜI (Giăng 1:1, Khải Huyền 19:13), được xức dầu để làm Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm, Đấng Trung Bảo cho đến đời đời “ở giữa Đức Chúa Trời và loài người” (I Ti-mô-thê 2:5). Mọi sự đều đã được lập trình chuẩn xác đến từng tiểu tiết, từng ngày tháng (thậm chí cả giờ) chịu nạn, chịu chết, sống lại đều khớp hoàn toàn với kỳ lễ Vượt Qua (14-15-16/1); thì ngày giờ và mọi hình thức vào đời ứng nghiệm hoàn toàn với ngày Đại Lễ Chuộc Tội (10/7) là điều vô cùng rõ ràng chắc chắn với mọi tình tiết đều trùng khớp hợp lý sống động!
3. Mọi tuyến nhân vật đều xuất hiện đúng nơi (trước và sau 10/7)
Phục Truyền Luật Lệ Ký 16:13-15
“Khi ngươi đã thâu huê lợi của sân đạp lúa và hầm rượu mình rồi, thì phải giữ lễ lều tạm trong bảy ngày. Ngươi, con trai và con gái ngươi, tôi trai và tớ gái ngươi, người Lê-vi, khách lạ, kẻ mồ côi, và người góa bụa đều sẽ vui vẻ mà giữ lễ đó. Trong bảy ngày ngươi phải giữ lễ nầy cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, tại nơi mà Đức Giê-hô-va sẽ chọn; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ ban phước cho các mùa màng và mọi công việc của tay ngươi; rồi ngươi sẽ vui mừng trọn vẹn.”
Khi đọc câu chuyện giáng sinh chép trong 2 chương đầu các sách Lu-ca và Ma-thi-ơ, bao nhiêu người nhận ra 100% các tuyến nhân vật Luật Pháp Chúa đề cập phía trên đều đã xuất hiện đầy đủ và đều đã vui mừng trọn vẹn khi gặp Jesus?
Con trai nào đặc biệt được phước, được vui nhảy đến mức như Giăng Báp-tít? - Hãy xem Lu-ca 1:41, 44, 76-80, Ma-thi-ơ 11:11
Tôi trai nào điển hình trung thành im lặng phục vụ chủ đến mức như Giô-sép? - Ma-thi-ơ 1:24-25; 2:13-14, 19-21
Tớ gái nào sẵn sàng vâng ý Chủ dễ dàng vui vẻ khiêm nhu đến mức như Ma-ri? - Lu-ca 1:38, 48
Người Lê-vi nào có cả lý lịch lẫn đạo đức tốt đến mức Xa-cha-ri & Ê-li-sa-bét? - Lu-ca 1:5-6
Khách lạ nào thật xa xôi thật lạ lung nói bí ẩn gây bối rối đến mức như các bác sĩ? - Ma-thi-ơ 2:1-23
Kẻ mồ côi nào cô quạnh đến mức đã màn trời chiếu đất mà còn không được ngủ? - Lu-ca 2:8
Người góa bụa nào cả tâm lẫn tầm thật như đại diện mọi bà góa trong cả Israel (7x12)? - Lu-ca 2:36-37
Còn sót “con gái” phải không?
Liệu còn gì đúng nghĩa hơn để dành nhân vật đó cho Eva thứ hai sinh ra sau Adam thứ hai... – Cô Dâu đang chờ ngày vui vĩ đại nhất khi Chú Rể giáng lâm!!!
Thật chuẩn xác đến kỳ diệu!! Nhưng cũng lạ lùng thay, vì chẳng thấy ai lưu tâm hay giảng dạy gì về điều này bao giờ!
“San-ta” (hãy nói lái tên nhân vật người ta yêu thích nhất trong ngày “giáng sinh” theo giáo hội) ma mãnh đã xoay lòng tín đồ tìm cảm xúc và ý nghĩa Giáng Sinh phải gắn chặt với Mùa Đông mù mịt, tuyết trắng mênh mông, cây thông màu mè, tiếng chuông mơ màng, bài ca mơn man, hoa quà mê mẩn, chúc tụng mải miết, tiệc tùng mỏi mệt… bao nhiêu thứ tục lệ ngoại giáo ma mị hấp dẫn làm lòng người trở nên mê muội, không còn khả năng nhận ra sự ứng nghiệm lạ lùng đến từng tiểu tiết, không nhìn thấy sự tập họp chuẩn xác đủ mọi tuyến nhân vật quây quần quanh Đấng giáng sinh chính là để ứng nghiệm ý Cha đã lập trình từ xa xưa, khi ban Luật Pháp về kỳ Đại Lễ Tháng Bảy và nói trước rằng tất cả họ sẽ đều VUI MỪNG TRỌN VẸN, như niềm vui lớn khi cả Israel hiệp một trong tháng Bảy mừng rước Hòm Giao Ước (chứa HAI BẢNG ĐÁ) vào đền thờ mới, như dân sót trở về hiệp một trong tháng Bảy giữ Lễ gặp được LỜI CỦA CHÚA – một kỳ lễ vui mừng !
Ai dám đóng mắt mình lại với kỷ niệm tôn giáo, truyền thống thế gian, mà mở ra với Lời tinh tuyền, ắt sẽ phải thấy ngay “sự lạ lùng trong Luật Pháp của Chúa”! (Thi Thiên 119:18)
Bao nhiêu thế hệ lãnh đạo giáo hội đều biết rõ ngày 25/12 là “sinh nhật thần Mặt Trời” và những phong tục ngoại giáo đều sai ý Chúa, mà vẫn dồn sức dạy tín đồ “mừng Lễ Giáng Sinh”, vô tình thỏa hiệp “làm chứng dối” theo mưu kế ma quỷ!
Hãy tự xét lại xem lâu nay mình đang theo phe ai? Luật Pháp Chúa làm mình vui vẻ hay bực bội? “Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ, Chẳng đứng trong đường tội nhân, Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng; Song lấy làm vui vẻ về luật pháp của Đức Giê-hô-va, và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm” (Thi Thiên 1:1-2)
Nhiều người sẽ nói viết như vầy là “không có bông trái Thánh Linh, thiếu yêu thương!” nhưng chúng ta đang yêu thương theo chuẩn thế gian “dĩ hòa vi quý” hay chuẩn Kinh Thánh “chẳng vui về điều không công bình, nhưng vui trong lẽ thật” ?… “Khi tôi còn là con trẻ, tôi nói như con trẻ, tư tưởng như con trẻ, suy xét như con trẻ; khi tôi đã thành nhơn bèn bỏ những điều thuộc về con trẻ” (I Cô-rinh-tô 13:6, 11)
Vì hầu như cả thế giới Cơ-đốc đều thỏa hiệp với thế gian, bắt đầu từ việc dung nạp La Mã giáo thế kỷ thứ 4, cùng “yêu thương” nhau - vui nhất trong ngày dối trá nhất, không còn là hội người công bình, từ chối suy gẫm Luật Pháp Chúa, nên Lẽ Thật hầu như bị che khuất hoàn toàn cho những ai yêu giáo hội hơn Lời Chúa: hàng nghìn câu Kinh Thánh nghe như vô nghĩa, hàng vạn thần học gia nhìn như mắt mù!
“Ngài phán: Đi đi! nói với dân nầy rằng: Các ngươi hãy nghe, nhưng chẳng hiểu chi; hãy xem, nhưng chẳng thấy chi. Hãy làm cho dân ấy béo lòng, nặng tai, nhắm mắt, e rằng mắt nó thấy được, tai nó nghe được, lòng nó hiểu được, nó trở lại và được chữa lành chăng! Tôi lại nói: Lạy Chúa, cho đến chừng nào? Ngài đáp rằng: Cho đến chừng các thành bị hoang vu, không có dân ở, nhà không có người, và đất đã nên hoang vu cả; cho đến chừng Đức Giê-hô-va dời dân đi xa, và trong xứ rất là tiêu điều. Giả sử còn lại một phần mười dân cư tại đó, họ sẽ lại bị thiêu nuốt. Nhưng, như khi người ta hạ cây thông cây dẽ, chừa gốc nó lại, thì cũng vậy, giống thánh là gốc của nó.” (Ê-sai 6:9-13)
V. CÁC BẰNG CHỨNG XÁC MINH CHO MÙA GIÁNG SINH THÁNG BẢY
Ngoài giá trị tuyệt đối trong từng câu chữ từ Luật Pháp Đức Chúa Trời do chính Ngài ban hành mà chúng ta đã thấy sự ứng nghiệm không thể chối cãi, vẫn còn những bằng cớ sau đây xác chứng cho thời điểm giáng sinh đúng của Con Đức Chúa Trời:
1. Bằng chứng sinh hoạt cộng đồng: mùa chăn gia súc
“Đang khi hai người ở nơi đó, thì ngày sanh đẻ của Ma-ri đã đến. Người sanh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc con mình, đặt nằm trong máng cỏ, vì nhà quán không có đủ chỗ ở. Vả, cũng trong miền đó, có mấy kẻ chăn chiên trú ngoài đồng, thức đêm canh giữ bầy chiên.” (Lu-ca 2:6-8)
Tất cả mọi nhà khoa học và những ai đã trải nghiệm hành trình thực tế thăm Bết-lê-hem đều biết rõ thời điểm cho việc chăn bầy như vậy không bao giờ có thể là mùa Đông, mà lý tưởng nhất là khoảng cuối mùa Hạ đến đầu mùa Thu, khi chiên có thể đi ăn ngoài những cánh đồng xa, ngày không quá nóng, mà trời vẫn còn khô ráo để có thể ở lại ngoài trời ngay trên đồng cỏ, không cần phải đi tìm chổ trú tránh lạnh ban đêm.
2. Bằng chứng chính trị xã hội: thời điểm tổng kiểm tra dân số
“Lúc ấy, Sê-sa Au-gút-tơ ra chiếu chỉ phải lập sổ dân trong cả thiên hạ. Việc lập sổ dân nầy là trước hết, và nhằm khi Qui-ri-ni-u làm quan tổng đốc xứ Sy-ri. Ai nấy đều đến thành mình khai tên vào sổ. Vì Giô-sép là dòng dõi nhà Đa-vít, cho nên cũng từ thành Na-xa-rét, xứ Ga- li-lê, lên thành Đa-vít, gọi là Bết-lê-hem, xứ Giu-đê, để khai vào sổ tên mình và tên Ma-ri, là người đã hứa gả cho mình đang có thai.” (Lu-ca 2:1-5)
Cuộc tổng điều tra như vậy dứt khoát không thể được thực hiện vào mùa Đông, khi nhiệt độ thường giảm xuống dưới đóng băng và đường sá trong tình trạng bùn lầy trơn trượt. Những cuộc hành trình dài hàng trăm, thậm chí hàng nghìn cây số qua núi non, đồng hoang… giữa mùa mưa lạnh ngày ngắn đêm dài sẽ bất khả thi, đặc biệt với hầu hết dân đều đi bộ, có cả phụ nữ mang thai gần đến ngày sinh nở!
Đó là chưa nói mùa vụ lương thực của đa số đất đai đế quốc La Mã phải gieo trồng vào mùa Đông khi có mưa. Nếu phải bỏ việc đồng áng đi xa dài ngày như vậy thì sẽ dẫn đến nạn đói và khó ttánh khỏi việc dân tình nổi loạn vì không thể chấp hành mệnh lệnh phi lý!
La Mã chẳng ngu dại mà ban chiếu chỉ tổng kiểm tra dân số, bắt toàn dân nháo nhào đi xa như vậy giữa mùa Đông rét mướt! Thực hiện điều này trong điều kiện như vậy sẽ là tự chuốc lấy thất bại và nguy hiểm cho chế độ.
Mùa lý tưởng nhất để ai nấy có thể yên tâm đi xa là sau khi gặt hái xong, đã tích trữ đủ lúa để làm bánh và hoa quả mang đi đường; mùa mưa mới chưa đến, đêm không giá lạnh để ngủ được ngoài trời, ngày không nắng nóng để đi đường thoải mái, chỉ có thể trong khoảng từ đầu tháng 9 đến đầu tháng 10 dương lịch, trùng khớp với thời điểm tháng 7 lịch Do Thái, là tháng Chúa truyền cho dân Ngài “nghỉ hết mọi công việc xác thịt” và ra đường ở trong lều tạm, trở về nguyên quán, vui mừng thăm viếng nhau!
3. Bằng chứng lịch sử tôn giáo: Lịch phục vụ của Ban A-bi-a:
“Trong đời Hê-rốt, vua nước Giu-đê, có một thầy tế lễ, về ban A-bi-a, tên là Xa-cha-ri; vợ người là Ê-li-sa-bét, thuộc về chi phái A-rôn… Xa-cha-ri cứ theo thứ tự trong ban mình mà làm chức tế lễ trước mặt Đức Chúa Trời. Khi đã bắt thăm theo lệ các thầy cả lập ra rồi, thì người được gọi vào nơi thánh của Chúa để dâng hương.” (Lu-ca 1:5, 8)
Người không tin sự ứng nghiệm ngày 10/7 vẫn có thể xác định thời gian gần đúng khi Chúa Jesus sinh ra, nếu biết thời điểm Giăng Báp-tít được sinh ra: Tính toán lịch sự cho thấy những ngày thuộc lượt phục vụ của ban A-bi-a tương ứng là 13-19 tháng 6 năm đó (The Companion Bible, 1974, Appendix 179, Page 200). Đó là lúc Xa-cha-ri được báo tin rằng vợ của ông sẽ mang thai Giăng Báp-tít.
“Khi những ngày về phần việc mình đã trọn, người trở về nhà. Khỏi ít lâu, vợ người là Ê-li-sa-bét chịu thai” (Lu-ca 1:23-24)
Vậy Giăng được hoài thai khoảng cuối tháng 6, sau 9 tháng Giăng ra đời khoảng cuối tháng 3 đầu tháng 4 dương lịch.
Lu-ca 1:26 và 36 cho biết Ma-ri được báo tin mang thai sau Ê-li-sa-bét 6 tháng, như vậy Chúa Jesus sinh ra phải vào thời điểm cuối tháng chín đầu tháng mười dương lịch. Chính là lúc cuối mùa Hạ đầu mùa Thu trùng với kỳ Đại Lễ Tháng Bảy lịch Do Thái.
4. Bằng chứng ngôn ngữ Kinh Thánh: Cách viết của Lu-ca và Phao-lô
“Khi KỲ HẠN ĐÃ ĐƯỢC TRỌN, Đức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người nữ sanh ra, sanh ra DƯỚI LUẬT PHÁP (làm đúng y theo mọi qui đinh của luật pháp), để CHUỘC những kẻ ở dưới luật pháp, và cho chúng ta được làm con nuôi Ngài” (Ga-la-ti 4: 4-5)
(King James Version): “when THE FULLNESS OF THE TIME was come, God sent forth his Son, made of a woman, made UNDER THE LAW”
(New Living Translation): “when THE RIGHT TIME came, God sent his Son, born of a woman, SUBJECT TO THE LAW”
Đối chiếu với Luật Pháp Chúa truyền trong Lê-vi Ký 25:8-13:
“Ngươi cũng hãy tính BẢY TUẦN NĂM tức BẢY LẦN BẢY NĂM; thì giờ của bảy tuần năm nầy sẽ là bốn mươi chín năm; rồi đến ngày mồng mười tháng bảy, tức là ngày CHUỘC tội, các ngươi phải thổi kèn vang trong khắp xứ. Các ngươi phải làm cho năm thứ năm mươi nên thánh, và RAO TRUYỀN SỰ TỰ DO cho HẾT THẢY DÂN TRONG XỨ. Ấy sẽ là năm hân hỉ cho các ngươi; ai nấy đều được nhận lại cơ nghiệp mình, và AI NẤY ĐỀU TRỞ VỀ GIA QUYẾN MÌNH… Trong năm hân hỉ nầy, các sản nghiệp đều sẽ TRỞ VỀ NGUYÊN CHỦ.” (Lê-vi Ký 25:8-13)
KỲ HẠN nào là TRỌN VẸN nhất với Chúa nếu không phải là bảy lần bảy!
(tương tự, trọn vẹn cho người thì phải là số MƯỜI)
“Thiên sứ bèn phán rằng: Đừng sợ chi; vì nầy, ta báo cho các ngươi một Tin Lành, sẽ làm một sự vui mừng lớn cho muôn dân; ấy là hôm nay tại THÀNH ĐA-VÍT (nguyên quán Đấng Christ) đã sanh cho các ngươi một Đấng CỨU THẾ, là Christ, là Chúa. (Lu-ca 2: 10-11)
Ngài sai Con Trai mình làm người cứu thục = người bà con gần nhất có quyền chuộc lại sản nghiệp – (xem Lê-vi Ký 25:25 và Ru-tơ 4)
Tin vui mừng lớn này được báo trực tiếp đến chính những người chăn chiên phải canh bầy ngoài đồng, thường đó là những kẻ nghèo cực làm thuê vì không còn sở hữu sản nghiệp gì.
Lu-ca 2:21-43 chép BẢY LẦN việc Chúa Jesus làm trọn LUẬT PHÁP (hoặc lễ theo luật pháp). Cuộc đời Ngài không một việc gì mà không theo đúng y chuẩn lập trình của Chúa Cha (Giăng 5:19),
Vậy thì: KHÔNG CÓ LÝ DO GÌ CHÚA CHA LẠI ĐỂ NGÀY GIÁNG SINH CỦA CON NGÀI TÔN QUÝ - NGÀY TRỌNG ĐẠI NHẤT CHIA ĐÔI LỊCH SỬ - LẠI LÀ MỘT NGÀY KHÔNG THỂ XÁC ĐỊNH, KHÔNG ỨNG NGHIỆM NGÀY NÀO TRONG LUẬT PHÁP ĐỂ LÀM CHO TRỌN, HOẶC CHO PHÉP TÙY CHỌN VU VƠ THEO Ý NGƯỜI TA MUỐN, HUỐNG GÌ LÀ “ĂN THỪA” SINH NHẬT THẦN MẶT TRỜI, LÀ BA-ANH MÀ NGÀI GỚM GHIẾC, LUÔN NỔI GHEN VÌ DÂN NGÀI THÍCH THỜ NÓ!
5. Bằng chứng chính Chúa Jesus giài nghĩa “MỌI ĐIỀU trong Luật Pháp”
Chúa Jesus đã nói vô cùng rõ ràng, không thể phủ nhận được:
“Các ngươi dò xem Kinh Thánh, vì tưởng bởi đó được sự sống đời đời: ấy là KINH THÁNH LÀM CHỨNG VỀ TA VẬY.” (Giăng 5:39)
“Đoạn, Ngài BẮT ĐẦU TỪ MÔI-SE rồi kế đến mọi đấng tiên tri mà cắt nghĩa cho hai người đó những lời chỉ về Ngài TRONG CẢ KINH THÁNH.” (Lu-ca 24:27)
“Ngài phán rằng: Ấy đó là điều mà khi ta còn ở với các ngươi, ta bảo các ngươi rằng MỌI SỰ ĐÃ CHÉP VỀ TA TRONG LUẬT PHÁP MÔI-SE, các sách tiên tri, cùng các Thi Thiên PHẢI ĐƯỢC ỨNG NGHIỆM. Bấy giờ Ngài MỞ TRÍ cho môn đồ được HIỂU KINH THÁNH.” (Lu-ca 24:44-45)
Vậy thì: KHÔNG CÓ LÝ DO GÌ NGÀY TRỌNG ĐẠI NHẤT TRONG LUẬT PHÁP MÔI-SE LẠI KHÔNG LIÊN QUAN GÌ, CHẲNG ỨNG NGHIỆM GÌ VÀO SỰ KIỆN NÀO TRONG CUỘC ĐỜI CỦA CHÚA JESUS CẢ! TRONG KHI NGÀI KHẲNG ĐỊNH MỌI SỰ NGÀI LÀM ĐỀU “ĐÚNG GIỜ”, HUỐNG GÌ SINH RA LẠI KHÔNG “ĐÚNG NGÀY”???
“Về các lời tốt lành mà Ngài đã cậy miệng MÔI-SE, kẻ tôi tớ Ngài, phán ra, CHẲNG CÓ MỘT LỜI NÀO KHÔNG ỨNG NGHIỆM” (I Các Vua 8:56)
Vua Sa-lô-môn khẳng định như vậy chính trong ngày Cung Hiến Đền Thờ Jerusalem đúng trong kỳ Lễ tháng Ethanim (tháng Bảy), ngay thời điểm rước Hòm Giao Ước của Chúa vào an vị trong Nơi Chí Thánh mà Đa-vít sắm sẵn mọi sự để xây dựng. Sự kiện và thời điểm ấy mang tính tiên tri đầy chuẩn xác cho sự ứng nghiệm 1000 năm sau đó, chính Chúa ấn chứng bằng vinh quang như mây ngập tràn Đền Thờ Mới!
“Khi Sa-lô-môn cầu nguyện xong, lửa từ trời giáng xuống đốt của lễ thiêu và các hi sinh, sự vinh quang của Đức Giê-hô-va đầy dẫy trong đền. Những thầy tế lễ chẳng vào được trong đền của Đức Giê-hô-va, vì sự vinh quang Đức Giê-hô-va đầy dẫy đền của Ngài. Hết thảy dân Y-sơ-ra-ên đều thấy lửa và sự vinh quang của Đức Giê-hô-va giáng xuống đền, bèn sấp mặt xuống đất trên nền lót, thờ lạy Đức Giê-hô-va và cảm tạ Ngài, mà rằng: Chúa là nhân từ, vì sự thương xót của Ngài còn đến đời đời! Bấy giờ vua và cả dân sự dâng những của lễ tại trước mặt Đức Giê-hô-va. Vua Sa-lô-môn dâng hai vạn hai ngàn con bò và mười hai vạn con chiên đực. Rồi vua và cả dân sự đều làm lễ khánh thành đền của Đức Chúa Trời. Những thầy tế lễ hầu việc theo chức phận mình; còn người Lê-vi thì cầm nhạc khí của Đức Giê-hô-va, mà vua Đa-vít đã sắm đặng ngợi khen Đức Giê-hô-va, khi người cậy chúng đặng ngợi khen Ngài, bởi vì lòng nhân từ Chúa còn đến đời đời. Những thầy tế lễ thổi kèn ở trước mặt chúng, và cả Y-sơ-ra-ên đều đứng…
Trong khi ấy, Sa-lô-môn và cả Y-sơ-ra-ên, đến từ miền về phía Ha-mát cho tới khe Ê-díp-tô, nhóm lại thành một hội rất đông đảo, đều dự lễ trong bảy ngày. Qua ngày thứ tám, người ta giữ lễ trọng thể, vì họ dự lễ khánh thành bàn thờ trong bảy ngày, và mừng lễ thường trong bảy ngày. Ngày hai mươi ba tháng bảy, người cho dân sự trở về trại mình, lòng đều vui vẻ và mừng rỡ, vì sự nhân từ mà Đức Giê-hô-va đã ban cho Đa-vít, cho Sa-lô-môn, và cho Y-sơ-ra-ên, là dân sự của Ngài.” (II Sử Ký 7:1-10)
Giăng 7:2-9, 14 & 37 cho người đọc những ý nghĩa thuộc linh vô cùng sâu sắc và phước hạnh, mà chính anh em Ngài cũng không thể hiểu khi CHƯA CHỊU TIN Ngài. Đối với những người đó, dù là chung một nhà, thì NGÀY GIỜ CỦA NGÀI và NGÀY GIỜ LỄ HỘI của họ chẳng có ý nghĩa gì giống nhau, Ngài khẳng đinh: “Về các ngươi, thì giờ ĐƯỢC TIỆN LUÔN LUÔN. THẾ GIAN CHẲNG GHÉT CÁC NGƯƠI ĐƯỢC; nhưng ghét ta, vì ta làm chứng nầy về họ rằng CÔNG VIỆC HỌ LÀ ÁC.” (Giăng 7:6-7)
Rất nhiều người làm ra vẻ thuộc linh, nghe những điều này thì phán rằng: “Ngày nào cũng được, miễn tiện thì thôi, cả thế gian chấp nhận ngày 25/12 rồi thì mình hòa đồng cho vui thôi, Chúa xét trong lòng chứ bề ngoài sao cũng được mà!”
Đúng là Chúa Jesus biết trước hầu hết Cơ-đốc nhân ngày nay sẽ nghĩ thế, nên Ngài đã nói Giăng 7:6-7 thật thâm thúy cho chính anh em mình, mà hình như chẳng mục sư nào chịu giảng, cũng như chẳng thấy ai dạy gì cho tín đồ về Lễ Lều Tạm, Đại Lễ Chuộc Tội (dù giáo hội Việt Nam trăm năm qua chỉ dùng chữ “ĐẠI LỄ” riêng cho MỘT NGÀY ĐÓ trong bản Kinh Thánh truyền thống! - xem tiêu đề Lê-vi Ký 16)
Thật không hề ngẫu nhiên mà mùa Đông sau đó, đúng ngày 25 của tháng Kislev (thời điểm tháng 12 dương lịch), Chúa Jesus “đi dạo” dưới hiên cửa Sa-lô-môn…
“Tại thành Giê-ru-sa-lem có giữ lễ Khánh Thành đền thờ (Chanukah / Hanukka). Bấy giờ là mùa Đông; Đức Chúa Jêsus đi dạo trong đền thờ, dưới hiên cửa Sa-lô-môn. Người Giu-đa nhóm xung quanh Ngài mà nói rằng: Thầy để chúng tôi nghĩ vơ vẫn mãi cho đến khi nào? Nếu thầy là Đấng Christ, hãy nói rõ cho chúng tôi. Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta đã bảo các ngươi, mà các ngươi không tin; những việc ta nhân danh Cha ta mà làm đều làm chứng cho ta. Nhưng các ngươi không tin ta, vì các ngươi chẳng phải là chiên của ta.” (Giăng 10:22-26)
Chúa Jesus đã chọn một địa danh và một thời điểm vô cùng hàm súc để nói với những con người tôn giáo mãi “nghĩ vẩn vơ” đang khi nô nức đi dự lễ trong đền thờ của họ, rằng “các ngươi chẳng phải là chiên của ta”.
(Điều vô cùng thú vị là đêm hoàn thành Lễ Hanukka năm nay, tức là lúc thắp đủ 9 ngọn nến, sẽ rơi đúng vào đêm 24/12/2014 dương lịch!!! Chi tiết đáng suy gẫm là chân đèn chuẩn của Chúa cho mẫu gốc chỉ có 7 ngọn, nhưng từ khi dùng cho lễ Hanukka (ngày 25 tháng 12/Kislev Do Thái) năm 167 BC – người ta đã chế thêm 2 ngọn nữa thành 9 ngọn, trong đó luôn có một ngọn vượt trội để “làm chủ” chuyền lửa cho 8 ngọn “chầu hai bên”, nỗi ngày châm thêm một ngọn)
6. Bằng chứng tôn giáo tín ngưỡng: “Rằm Tháng Bảy” và “Noel”
Lê-vi Ký 23:24-36
“Ngày MỒNG MỘT THÁNG BẢY, sẽ có cho các ngươi một ngày nghỉ, một lễ kỷ niệm lấy tiếng kèn thổi mà rao truyền, tức là một sự nhóm hiệp thánh vậy. Chớ làm một công việc xác thịt nào; phải dâng các của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va.
Ngày mồng mười tháng bảy nầy là ngày lễ chuộc tội; các ngươi sẽ có sự nhóm hiệp thánh; hãy ép tâm hồn mình và dâng cho Đức Giê-hô-va các của lễ dùng lửa dâng lên. Ngày đó chẳng nên làm công việc nào, vì là ngày chuộc tội, trong ngày đó phải làm lễ chuộc tội cho các ngươi trước mặt Giê-hô-va, Đức Chúa Trời mình. Trong ngày đó, hễ ai không ép tâm hồn mình, sẽ bị truất khỏi dân sự mình. Và hễ ai làm một công việc gì, thì ta sẽ diệt họ khỏi dân sự mình. Các ngươi chẳng nên làm công việc chi hết, ấy là một lệ định đời đời cho dòng dõi các ngươi, mặc dầu ở nơi nào. Ấy sẽ là một lễ sa-bát, một ngày nghỉ cho các ngươi; các ngươi phải ép tâm hồn mình.
Ngày mồng chín tháng đó, các ngươi phải giữ lễ sa-bát mình, từ chiều nay đến chiều mai.
Ngày rằm tháng bảy nầy là lễ lều tạm, trải qua bảy ngày đặng tôn kính Đức Giê-hô-va. Ngày thứ nhất sẽ có sự nhóm hiệp thánh, các ngươi chẳng nên làm một công việc xác thịt nào. Trong bảy ngày phải dâng các của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va; qua ngày thứ tám, các ngươi có một sự nhóm hiệp thánh nữa, cũng dâng của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va. Ấy sẽ là một hội trọng thể; chớ nên làm một công việc xác thịt nào hết.”
Những chữ được nhấn đi nhấn lại rất nhiều lần ấy có gợi lên trong Cơ-đốc nhân điều gì không? Nếu mời một người Á Đông (đặc biệt là Hoa, Việt, theo Phật giáo hoặc tín ngưỡng thờ cúng truyền thống) đọc khúc Kinh Thánh ấy, họ thấy như đang nghe điều quen quen hay mới lạ trong tín ngưỡng truyền thống của họ?
Có phải ngẫu nhiên không, khi nếu muốn ÉP XÁC chay tịnh “tích đức”, thì dân ta thực hiện vào tháng nào? Nếu không liên tục được cả tháng thì ăn chay cầu kinh ngày nào? Tháng mấy cầu cúng cho “cô hồn”, “xá tội vong nhân”, “Vu Lan báo hiếu”?? Mồng Một / Rằm tháng Bảy người ta ùn ùn kéo nhau ra đường đến đâu làm gì? Có đốt gì dâng hương thơm cho ai không? Có dùng lửa gửi đồ gì cho ai không? Có kiêng làm việc “xác thịt” không, dù là giao dịch nhà đất, mua bán xe cộ, ký kết hợp đồng?
Dù dân của Chúa không biết, bỏ qua thì vẫn luôn có kẻ không ngừng nghỉ giành những ngày đó về cho mình, để ngay cả khi Cơ-đốc nhân vừa nghe nói về ngày đó, thì sẽ nhún vai: “Ngày này là của phía bên kia mà?!!”
Còn Phương Tây, hầu hết là những nước tin Chúa, có ai để ý cứ đến tháng Bảy là các thành phố vắng tanh, gia đình bà con bạn bè kéo nhau bỏ nhà đi cắm trại hoặc lên núi hoặc ra bãi biển, ngủ trong lều và vui chơi ăn uống hội hè...?
“Đến ngày rằm tháng bảy, khi các ngươi đã thâu-hoạch thổ sản mình rồi, hãy giữ một lễ cho Đức Giê-hô-va trong bảy ngày. Bữa thứ nhất sẽ là ngày nghỉ, và bữa thứ tám cũng sẽ là ngày nghỉ. Bữa thứ nhất, các ngươi phải lấy trái cây tốt, tàu chà là, nhành cây rậm, và cây dương liễu, rồi vui mừng trong bảy ngày trước mặt Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi. Mỗi năm, vào tháng bảy, các ngươi phải giữ lễ nầy cho Đức Giê-hô-va như vậy trong bảy ngày. Ấy là một lệ định đời đời cho dòng dõi các ngươi. Hết thảy ai sanh trong dòng Y-sơ-ra-ên sẽ ở nơi trại trong bảy ngày, hầu cho dòng dõi các ngươi biết rằng khi ta đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô, ta cho họ ở trong những trại: Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi.” (Lê-vi Ký 23:39-43)
Dù lâu nay không để ý, chắc chắn đọc xong những câu này, không ai có thể nói đó chỉ là ngẫu nhiên! Mình có ngọc quý Cha cho mà không biết giá trị, cứ tưởng là bi ve đem chơi tùy hứng, thì chắc chắn mất ngay về tay kẻ sành sỏi đánh tráo, vừa lấy của mình làm của nó vừa cười vào mặt cà nhà mình thôi!
Vì sao rõ ràng như vậy mà giáo hội bao nhiêu thế kỷ không nhận ra? Đã có sự can thiệp của một bàn tay tàn độc bẻ cong luật pháp về các kỳ lễ Chúa định, bức hại các Thánh, và lừa ép giáo hội tuân theo sắc lệnh của mình!
“Vua đó sẽ nói những lời phạm đến Đấng Rất Cao, làm hao mòn các thánh của Đấng Rất Cao, và định ý đổi những THỜI KỲ và LUẬT PHÁP; các thánh sẽ bị phó trong tay người cho đến một kỳ, những kỳ, và nửa kỳ” (Đa-ni-ên 7:25)
(New Living Translation): “He will defy the Most High and oppress the holy people of the Most High. He will try to change their sacred festivals and laws, and they will be placed under his control for a time, times, and half a time.”
(Holman Christian Standard Bible): “He will speak words against the Most High and oppress the holy ones of the Most High. He will intend to change religious festivals and laws, and the holy ones will be handed over to him for a time, times, and half a time.”
Đây chính là lý do vì sao Chúa Jesus tha thiết nhắc nhở môn đồ Ngài phải đọc kỹ, để ý chi tiết đã được tiên tri Đa-ni-ên báo trước, là nguyên nhân kéo dài dòng thời gian bội đạo và Lẽ Thật bị thay thế bởi lẽ giả của kẻ ngồi làm vua trên ngai giáo hội có quyền làm khổ và giết các Thánh! Hội Thánh thật của Ngài phải có khả năng nhận ra sự thật là điều mầu nhiệm kín giấu này để RA KHỎI BA-BY-LÔN LỚN kịp thời (Khải Huyền 17-18), để khẩn xin ngày ấy không đến nhằm Sa-bát hay “lúc mùa Đông”!
“Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến.
Khi các ngươi sẽ thấy sự gớm ghiếc tàn nát lập ra trong nơi thánh, mà đấng tiên tri Đa-ni-ên đã nói (ai đọc phải để ý), thì ai ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi; ai ở trên mái nhà, đừng xuống chuyên của cải trong nhà; và ai ở ngoài ruộng, đừng trở về lấy áo mình. Đang lúc đó, khốn khó thay cho đàn bà có mang, và đàn bà cho con bú!
Hãy cầu nguyện cho các ngươi khỏi trốn tránh nhằm lúc MÙA ĐÔNG hay là NGÀY SA-BÁT” (Ma-thi-ơ 24:14-20)
Vì thiếu hiểu biết Kinh Thánh, nhiều tân tín hữu La Mã tin Chúa theo đám đông đã giữ lại “Sinh nhật” Thần Mặt Trời 25 tháng 12 mà họ đã quen là tuyền thống với đủ thứ trò vui lễ hội mùa Đông, chỉ đổi tên gọi nó là mừng Giáng Sinh của Jesus Christ, đẩy Ngài vào thế “ĂN THEO” SINH NHẬT THẦN MẶT TRỜI, LÀ BA-ANH MÀ NGÀI GỚM GHIẾC!
Bộ Tự điển bách khoa toàn thư Anh – kho tri thức hàng đầu của nhân loại trong lịch sử viết rõ ràng:
"The [church] Fathers of the 2nd and 3rd centuries, such as Clement of Alexandria,
Origen, and Epiphanius, contended that Christmas was a copy of a pagan celebration"
= "Các Giáo Phụ của thế kỷ thứ 2 và thứ 3, chẳng hạn như Clement ở Alexandria,
Origen, và Epiphanius, phản biện chắc rằng Lễ Giáng sinh là một bản sao của một lễ kỷ niệm ngoại đạo"
(The Encyclopaedia Britannica - 15th edition, Macropaedia, Vol. 4, p. 499, "Christianity").
William Shepard Walsh (1854-1919), tác giả nghiên cứu phong tục Giáng Sinh và nhiều tư liệu nổi tiếng đã nói thẳng:
"Vậy, sự thật quan trọng mà tôi yêu cầu quý vị thừa nhận rõ ràng trong đầu của quý vị là việc ấn định chọn ngày 25 tháng 12 đã là một sự thỏa hiệp với ngoại giáo"
= "The important fact then which I have asked you to get clearly into your head is that the fixing of the date as December 25th was a compromise with paganism"
(William Walsh - The Story of Santa Klaus, 1970, p. 62).
Có một chi tiết vô cùng thú vị trong Kinh Thánh, khi đối chiếu 2 phân đoạn sau đây về than phận ông Vua Giu-đa cuối cùng dưới trướng Hoàng Đế Babylon:
II Các Vua 25:27-30
“Năm thứ ba mươi bảy từ khi Giê-hô-gia-kin, vua Giu-đa, phải giam, ngày hai mươi bảy tháng mười hai, Ê-vinh-mê-rô-đác, vua Ba-by-lôn, năm đầu tức vị, tha cho Giê-hô-gia-kin, vua Giu-đa, ra khỏi ngục. Người nói với Giê-hô-gia-kin lời hòa nhã, và đặt ngôi người cao hơn ngôi các vua đồng với người tại Ba-by-lôn. Người biểu lột áo tù của Giê-hô-gia-kin, và cho người ăn đồng bàn với mình trọn đời người. Lại trọn đời người, vua hằng ngày lo phù cấp lương thực cho người.”
Giê-rê-mi 52:31-34
“Năm thứ ba mươi bảy, sau khi vua Giu-đa là Giê-hô-gia-kin bị bắt, tức là năm đầu vua Ba-by-lôn là Ê-vinh-Mê-rô-đác mới lên ngôi, ngày hai mươi lăm tháng mười hai, vua nầy trả lại chức vua cho Giê-hô-gia-kin vua Giu-đa, và đem ra khỏi ngục; lấy lời lành nói với, và lập ngôi người cao hơn ngôi các vua cùng ở với mình tại Ba-by-lôn. Lại sai đổi áo tù, Giê-hô-gia-kin được ngồi bàn với vua trọn đời mình. Giê-hô-gia-kin còn sống bao lâu, thì vua Ba-by-lôn ban đồ cần dùng hằng ngày cho mãi, trọn đời người.”
Hãy thành thật với Chúa, xem lâu nay mình có hiểu những điều này có ý nghĩa gì không? Tên các vua này có nghĩa là gì? “Vua dân Giu-đa” là tước hiệu sau này ai viết để sỉ nhục ai? Sự biệt đãi “Ngôi Vua cao hơn ngôi các vua” này có phải là phục hồi địa vị thật để cai trị dân nước mình, hay chỉ là con bài chính trị độc đáo trong một bàn cờ chen chúc với nhiều vua khác đều bị Vua Babylon – chúa đời này bắt làm con cờ mị dân chư hầu?
Vua Giu-đa bù nhìn này được xây dựng trên quyền lực nào, ăn mặc đồ ai ban cho, có giống tấm gương Đa-ni-ên và ba bạn ngày xưa không? Vì sao khải tượng Babylon lớn chiếm đến 3 chương 17-18-19 trong Khải Huyền, và đó lại là “SỰ MẦU NHIỆM” mà Chúa chỉ cho sứ đồ Ngài thấy trong thời kỳ cuối cùng, “tôi thấy mà lấy làm lạ lắm!” (Khải Huyền 17:5-6)
“Tôi lại nghe một tiếng khác từ trên trời đến rằng: Hỡi dân ta; hãy ra khỏi Ba-by-lôn, kẻo các ngươi dự phần tội lỗi với nó, cũng chịu những tai họa nó nữa chăng!” (Khải Huyền 18:4)
Và, AI ĐÃ THÒ TAY SỬA NGÀY 25 THÀNH 27 ĐỂ NGƯỜI ĐỌC KHỎI NHẬN RA LẼ THẬT TIÊN TRI TRONG KHÚC CUỐI SÁCH CÁC VUA, MÀ KHÔNG NGỜ RẰNG CHÚA ĐÃ CHO GIỮ LẠI PHẦN PHỤ LỊCH SỬ CUỐI SÁCH GIÊ-RÊ-MI ĐỂ LÀM BẰNG CHỨNG ĐỐI CHIẾU?
ĐẤNG TOÀN TRI ĐÃ BIẾT TRƯỚC VÀ QUAN PHÒNG HẾT TẤT CẢ MỌI ĐIỀU!
7. Bằng chứng cá nhân: phép lạ cặp theo lời giảng để ấn chứng:
Sự ấn chứng đã xảy ra tức thì và lần lượt, liên tục suốt những lần công bố Lẽ Thật về Đại Lễ Chuộc Tội và ngày Chúa Jesus Giáng Sinh, trong các buổi chia sẻ tập thể và cá nhân suốt tháng 12/2013.
Chúa đã dự bị cách vô cùng bất ngờ đủ 7 (chính xác BẢY) trường hợp anh chị em có chồng / người yêu / cha đều có sinh nhật ĐÚNG VÀO NGÀY 10/7, khi anh chị em đó đối diện với câu hỏi “có biết ngày sinh của chồng / người mình yêu không?” (người hỏi hoàn toàn không hề biết sinh nhật ai cả).
Trường hợp thứ 8 còn lạ lùng hơn vô cùng vì sinh nhật của vị mục sư (chồng của người được hỏi - đã hầu việc Chúa trên 50 năm) chính xác là ngày khai mạc Lễ Lều Tạm: Ngày Rằm 15 tháng Bảy đúng trong lịch Do Thái của năm mà người đó sinh ra!!!
Điều vô cùng lý thú là TẤT CẢ mọi trường hợp sinh ngày 10/7 đó ĐỀU LÀ NAM (chồng, người yêu, cha), nếu có một vị nữ nào chắc cũng sẽ khó nghĩ lắm đây!...
Một lần nữa, hãy xem Chúa chúng ta thật chu đáo tuyệt vời và ý nhị biết dường bao!
Để tôn kính ý Cha ấn chứng cách mầu nhiệm theo ân sủng vô lượng Chúa đã ban riêng, và để tôn trọng sự riêng tư của quý cụ / ông / anh liên quan, tôi không kể tên các người ấy ra đây trên chế độ public, nhưng mạnh mẽ tuyên xưng trước mặt Chúa rằng việc này là sự thật 100%, có những người làm chứng khác nhau mỗi lần chứng kiến tại chổ đều hoàn toàn bất ngờ kinh ngạc. Ai tôn trọng công việc của Chúa và thật lòng muốn biết Lẽ Thật sẽ được đáp ứng khi tiếp tiếp xúc cá nhân với người thật có CMND rõ ràng.
LỜI NÀI XIN:
Lễ Lều Tạm có một ý nghĩa vô cùng đặc biệt đến nổi nó trở nên hình ảnh chuẩn trong sự thờ phượng của tương lai. Ai cho rằng “mấy ngày lễ này chỉ là chuyện riêng của dân Israel, bây giờ bỏ rồi” thì hãy đọc lại Xa-cha-ri 14:16-19:
“Xảy ra hết thảy những kẻ nào còn sót lại trong mọi nước lên đánh Giê-ru-sa-lem, sẽ lên đó hàng năm đặng thờ lạy trước mặt Vua, là Đức Giê-hô-va vạn quân, và giữ lễ lều tạm. Trong những họ hàng trên đất, kẻ nào đã chẳng lên Giê-ru-sa-lem đặng thờ lạy trước mặt Vua, là Đức Giê-hô-va vạn quân, thì sẽ không có mưa trên chúng nó. Nếu họ hàng Ê-díp-tô không lên và không đến đó, thì mưa cũng không xuống trên chúng nó; và chúng nó sẽ bị ôn dịch nầy, là ôn dịch mà Đức Giê-hô-va đã dùng phạt các nước không lên giữ lễ lều tạm. Ấy hình phạt của Ê-díp-tô và hình phạt của các nước chẳng lên giữ lễ lều tạm sẽ là như vậy”
Cơn mưa phước hạnh Thánh Linh Ngài đang tuôn đổ hay chổ chúng ta đang khô hạn?
Tôi ước ao được luôn nói như Đa-vít:
“Hỡi Đức Giê-hô-va, đáng ngợi khen Ngài. Xin dạy tôi các luật lệ Ngài.
Tôi lấy môi thuật lại Các mạng lịnh miệng Chúa phán ra.
Tôi vui mừng về đường chứng cớ Chúa, Như thể vui mừng về của cải hiếm hiệm.
Tôi sẽ suy gẫm về giềng mối Chúa, Chăm xem đường lối của Chúa.
Tôi ưa thích luật lệ Chúa, Sẽ chẳng quên lời của Chúa.
Xin Chúa ban ơn lành cho tôi tớ Chúa, để tôi được sống; Thì tôi sẽ giữ lời của Chúa.
XIN CHÚA MỞ MẮT TÔI, ĐỂ TÔI THẤY SỰ LẠ LÙNG TRONG LUẬT PHÁP CỦA CHÚA”
(Thi Thiên 119: 12 -- 18)
Có ai nữa cũng muốn nói như vậy, để LỜI Chúa thực sự làm cho chúng ta được sống, và sống phong phú?
Có khi nào bạn thắc mắc: “Sao Tháng Bảy có các lễ quan trọng nhất trong Luật Pháp Chúa như vậy mà chẳng nghe giảng bao giờ?” Sao mình chỉ nghe Lễ Vượt Qua, Lễ Ngũ Tuần, mà không nghe ai phân tích về Tháng bảy với Lễ Thổi Kèn, Đại Lễ Chuộc Tội và Lễ Lều Tạm có ý nghĩa gì và ứng nghiệm gì trong Chúa Jesus?”
Thế thì hôm nay bạn đã được nghe kỹ rồi đấy!
Nguyện Chúa ban phước cho bạn vì đã bỏ thì giờ tìm hiểu Luật Pháp Ngài. Bây giờ, xin bạn hãy tạ ơn Cha, xin Thánh Linh Ngài dẫn vào Lẽ Thật khi đọc lại một lần nữa với chính cuốn Kinh Thánh của mình.
Trong Danh Tôn Qúy Jesus Christ – Đấng đã đến hoàn thành mọi ý nghĩa ngày Yom Kippur 10/7 và sẽ còn sớm trở lại để hoàn thành lời hứa vĩ đại sau cùng của Ngài!...
------------------
Chú thích riêng cho ai muốn tìm hiểu kỹ về ý nghĩa tự căn & thời điểm của Lễ Lều Tạm:
Đức Chúa Trời truyền dạy về Lễ này lần đầu tiên với tên gọi nguyên thủy và qui ước thời điểm trong Xuất Ê-díp-tô Ký 23:16 như sau:
Ý nghĩa tự căn của tên gọi LỄ LỀU TẠM:
הָֽאָסִף֙ “ha•'a•sif” = “thâu góp, nhóm hiệp lại” (tiếng Anh dịch là Ingathering) theo tự nguyên “asaph” (Strong’s 622) có các nghĩa sau:
again (1), all together (1), amassed (1), assemble (9), assembled (12), assembling (1), attached (1), bring (1), brought (2), brought together (1), collect (1), collected (2), collects (1), cure (4), destroy (1), disappear (1), drew (1), garner (1), gather (33), gathered (81), gathering (1), gathers (3), lose (3), pick (1), put (1), put them all together (1), reaper (1), rear guard (5), received (2), returned (1), surely assemble (1), surely gathered (1), take (3), take my away (1), take away (2), taken away (5), took (1), victims (1), wane (1), withdraw (3), withdrawn (1), withdraws (1), withdrew (1)
http://biblehub.com/hebrew/622.htm
Ý nghĩa tự căn của thời điểm LỄ LỀU TẠM:
בְּצֵ֣את “bə•ṣêṯ” = “đi ra khỏi” (tiếng Anh dịch là “at the end”) theo tự nguyên “yatsa” (Strong’s 3318) có các nghĩa sau:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.